453 lượt xem

Bài văn mẫu kể lại một trải nghiệm của em

Mùa hè vừa qua em được ba mẹ cho đi học ở một môi trường mới, một môi trường đúng chất quân đội. Trải qua 7 ngày học kỳ trong quân đội em như được lột xác hẳn từ nhân cách sống đến suy nghĩ, tư tưởng trưởng thành hơn rất nhiều.

Từ nhỏ, em được ba mẹ lo cho từng miếng ăn, giấc ngủ. Muốn ăn bao nhiêu thì ăn, muốn chơi bao nhiêu thì chơi, ba mẹ chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng, chưa bao giờ quát mắng hay nghiêm khắc với em. Vì thế mà em càng ngày càng tỏ ra ương bướng thường xuyên cãi lời ba mẹ, chẳng giúp đỡ ba mẹ việc gì mặc dù em đã lớn gần 11 tuổi rồi.

Có lẽ để giúp em nhận ra những khuyết điểm của bản thân nên kỳ nghỉ hè vừa qua ba mẹ đăng ký cho em đi học lớp “học kỳ trong quân đội” của trung tâm thanh thiếu niên. Ban đầu em cũng không muốn đi, chỉ muốn ở nhà chơi game với lũ bạn trong khu phố cho sướng. Nhưng ba mẹ nhất quyết, nếu không đi học kỳ hè này thì sẽ tịch thu hết điện thoại, máy tính, … không cho em sử dụng nữa.

Bước vào môi trường quân đội mới thấy ở nhà là tiên cảnh. Trong ngày đầu tiên em được trải nghiệm đó là cách xếp tư trang, tập gấp chăn màn vuông góc và thẳng như một cuốn sách dày. Tiếp theo em tập làm quen với các việc mà ba mẹ em thường hay làm như: giặt đồ, rửa chén, phơi quần áo,… Tối đến em và các bạn đều lên giường ngủ vào lúc 21h30.

Đến ngày thứ hai, đúng 5 giờ sáng tiếng kẻng báo thức vang lên inh ỏi, em không tài nào ngủ được nữa, nhưng hình như hôm qua hoạt động nhiều nên cơ thể vẫn còn uể oải và hai mắt vẫn còn muốn ngủ lắm. Theo hiệu lệnh em và các bạn nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi ra sân tập thể dục; quét sân; ăn điểm tâm; chuẩn bị cho một ngày huấn luyện bắt đầu. Trong buổi sáng em và các bạn được chú đại đội trưởng giảng dạy các tư thế vận động trên chiến trường, tìm hiểu một số loại vũ khí chiến đấu. Chiều cùng ngày, em được học cách mắc võng trong rừng; sơ cấp cứu thông thường; huấn luyện điều lệnh trong quân đội.

Bước sang ngày thứ ba, em bắt đầu làm quen với đội hình, đội ngũ, bước một hai, chào cờ … chào. Nhìn những cánh tay răm rắp giơ lên tư thế thật trang nghiêm, lá cờ đỏ sang vào tung bay phất phới, em thấy khung cảnh rất đẹp và bắt đầu thấy thích nơi này hơn.

Đến ngày thứ tư, em được anh đại đội trưởng dẫn đi tham quan các di tích lịch sử, viếng thăm nghĩa trang, thắp hương tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ. Trong buổi nói chuyện ấy các anh đã cho em thấy được tinh thần bộ đội cụ Hồ, vì nước quên thân, vì dân phục vụ. Em cảm thấy như có một động lực thôi thúc em làm một điều gì đó cho đất nước.

Đến ngày thứ năm, em cùng các bạn ra vườn chăm sóc rau xanh, tưới rau, bắt sâu và chăm bón cho cây. Tự tay em xách nửa thùng nước tưới những luống rau đang mơn mởn đâm chồi, nhìn những giọt nước long lanh đọng lại trên lá, em thấy rau toát lên một vẻ đẹp trong sáng lạ thường.

Bữa cơm ở quân đội không phải muốn ăn bao nhiêu thì ăn, mà ai cũng chỉ có một phần cơm, phần thịt cá đủ dùng. Từ ngày vào quân đội em như được giảm béo đi, người thảnh thơi, nhanh nhẹn và hoạt bát hơn.

Đến ngày thứ sáu, em cùng các bạn vai mang ba lô đi giày quân đội hành quân dã ngoại ra thao trường bắn, tập vượt rào, leo núi, lăn lết, bò trườn,… Sau những giờ luyện tập ai cũng mồ hôi nhễ nhại, quần áo dính bẩn, nhất là hai đầu gối y như mới đi cuốc đất về. Những giờ luyện tập hay hành quân tuy vất vả, nhưng em rất vui và cảm nhận như mình đã trở thành một chiến sĩ thực thụ.

Đến ngày thứ bảy, em được học tập giao lưu văn nghệ, mạnh dạn phát biểu giữa đám đông, tập hát những bài hát đi cùng năm tháng. Đến chiều em cùng các bạn vác củi chất thành đống để chuẩn bị cho đêm lửa trại. Đúng 20h lửa trại bừng sáng, lửa cháy rất lớn, ánh sáng xé tan màn đêm tạo nên khung cảnh rực rỡ vô cùng. Em cùng các bạn tham gia văn nghệ với bài hát “Năm anh em trên một chiếc xe tăng” thật vui vẻ và náo nhiệt.

Trải qua một tuần trong học kỳ quân đội, để lại trong lòng em rất nhiều tình cảm và nhiều bài học sâu sắc. Em đã hiểu lao động là vinh quang, được trở thành người lính quân đội nhân dân Việt Nam là vinh dự. Đến giờ phút này, khi đã chia tay học kỳ quân đội, chia tay các anh chị chiến sĩ của Trung đoàn 304 trong em vẫn còn nguyên vẹn tiếng hô dõng dạc nghiêm … chào cờ … chào. Em xin hứa với lòng mình em sẽ cố gắng học thật giỏi, tự lập, sống có nề nếp, theo tác phong của người lính và sống có trách nhiệm hơn với bản thân, gia đình và xã hội. Mai này lớn lên em sẽ góp sức cùng các anh, các chú bộ đội xây dựng và bảo vệ quê hương, đất nước.