Bộ quần áo ka-ki, đôi dép lốp và cây gậy của Người đã làm xúc động bao tâm hồn thi sĩ:
Đôi dép đơn sơ, đôi dép Bác Hồ,
Đã đi khắp nẻo quê nhà Bác ơi!
Rất giản dị trong cách ăn mặc, nơi ở của Người cùng không thể khiêm nhường hơn. Bác yêu thiên nhiên nên nơi ở của Người khi nào cũng rợp bóng cây xanh. Bước vào ngôi nhà của Bác, nhà thơ Tố Hữu từng bồi hồi xúc động:
Anh dắt em vào cõi Bác xưa
Vườn xoài hoa trắng nắng đu đưa
Có hồ nước lặng soi tăm cá
Có bưởi cam thơm mát bóng dừa.
Giữa vườn cây trái mênh mông, ngôi nhà của Người lẫn vào những tán cây xanh rợp bóng. Ngôi nhà sàn giản dị này được dựng lên để Người luôn nhớ về những năm tháng gian khổ, hào hùng mà nặng sâu tình nghĩa với đồng bào ở chiến khu Việt Bắc. Thực ra, sau năm 1954, Bác được mời về ở trong Phủ Chủ tịch rất khang trang, thoáng rộng nhưng Bác đã từ chối để trở về sống trong ngôi nhà sàn này. Trong ngôi nhà sàn cũng chỉ có những đồ vật tối thiểu phục vụ cho cuộc sống hàng ngày và công việc của Bác: một cái giường, một cái bàn làm việc, một cái đèn, một cái đồng hồ và một lọ hoa. Những thứ đồ đạc đơn sơ, ít ỏi này không hề thay đổi dù trong những năm tháng chiến tranh gian lao hay những tháng ngày hòa bình, độc lập. Điều đó càng khiến chúng ta cảm phục con người Hồ Chí Minh hơn nữa.
Bữa ăn của Người càng khiến chúng ta ngạc nhiên hơn về cách sống của một vị Chủ tịch nước. Nó rất giản dị, thậm chí dân dã, bình thường, “Bác thường bỏ thịt gà mà ăn trọn quả cà xứ Nghệ”. Quả thực, bữa ăn của Bác thường chỉ có dưa, cà và rau, rất ít khi có thịt cá hay món gì đắt đỏ. Mà những khi có món lạ, Bác lại chia sẻ với những cô chú phục vụ và mọi người. Khi ăn, Người tiết kiệm từng hạt cơm; nếu có rơi vãi, Người nhặt lại gọn gàng. Hành động đó thể hiện rất rõ tấm lòng quý trọng lao động của Bác.
Ngay trong những sinh hoạt đời thường, Bác cũng rất giản dị, khiêm nhường. Nó được thể hiện ở thái độ tiết kiệm mọi thứ: tiết kiệm tiền của, tiết kiệm sức lao động của mọi người. Sống ở đâu Bác cũng tự trồng rau, chăn nuôi để tăng gia và cải thiện bữa ăn. Trong những ngày mưa gió, thay vì để các cô chú phục vụ mang cơm sang nhà sàn, Bác tự đi vào nhà bếp. Bác bảo: cùng một việc đi, nếu các cô chú đi thì tốn sức của nhiều người, nếu Bác đi thì chỉ tốn sức của một người. Bác Hồ của chúng ta là như vậy đó!
Đạo đức Hồ Chí Minh là tấm gương sáng chói để mỗi công dân Việt Nam đặc biệt là những công dân trẻ ngày nay noi theo và học tập. Chúng ta tự hào về Bác, cảm phục con người Bác và quyết tâm sẽ nối tiếp bước đi của Người để thực hiện ước mơ Người từng ấp ủ:
“Non sông Việt Nam có được vẻ vang hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em”.