Kẻ tha hương đã nhiều năm trở lại
Mạng nhện giăng lối câu thán thở dài
Tại sao anh cứ quay về đây
Dù cho bao thứ đã đổi thay?
Tiệm Nhí cuối ngõ giờ không còn nữa
Người chị năm đó không biết đã lấy chồng chưa
Nhìn lại từng vết nhăn trên bàn tay
Loài người là thú chơi cho thời gian mà thôi
[Chorus]Rồi bỗng chốc anh nhận ra một giai điệu quen lắm
Thứ âm thanh nhà bên mà anh từng mê đắm
Với dáng cô người Hoa ngân nga suốt đêm ca một vài câu ca rất quen
Của một thời đan xen không rõ đâu là trắng đen
Mờ sáng qua thăm nhà xưa dường như là vô cớ
Bước qua chân cầu thang như bước qua trí nhớ
Nhớ rằng cô người Hoa ngân nga suốt đêm
Ca một vài câu ca rất quen anh ngồi đây anh share
Chỉnh tề vạt áo mình cứ như đang chờ ai
Dù cô không rõ mình đứng đây chờ ai
Tại sao cô cứ quay về đây
Để mình là thú chơi cho thời gian mà thôi?
Rồi bỗng chốc cô nhận ra một giai điệu quen lắm
Thứ âm thanh nhà bên mà cô từng mê đắm
Cô nhớ khi xưa mình hay ngân nga suốt đêm ca một vài câu ca rất quen
Của một thời đan xen không rõ đâu là trắng đen
Mờ sáng qua thăm nhà xưa dường như là vô cớ
Bước qua chân cầu thang như bước qua trí nhớ
Cô nhớ khi xưa mình hay ngân nga suốt đêm
Một bài Lệ Quyên nghe rất quen, nhưng giờ đây quên tên
Lại nhớ, lại nhớ, lại nhớ mờ in ngay
Tâm trí rạn vỡ cùng nỗi cô đơn từng ngày
Vì ta không thể quên
Lời con ranh đầu tiên
Nhận ra một giai điệu quen lắm
Thứ âm thanh nhà bên mà anh từng mê đắm
Với dáng cô người Hoa ngân nga suốt đêm ca một vài câu ca rất quen
Của một thời đan xen không rõ đâu là trắng đen
Mờ sáng qua thăm nhà xưa dường như là vô cớ
Bước qua chân cầu thang như bước qua trí nhớ
Nhớ dáng cô người Hoa ngân nga suốt đêm
Ca một vài câu ca rất quen anh ngồi đây anh share