Có những thứ nhận ra mới đau lòng
Từng đã rất hy vọng, giờ chẳng còn gì để mong
Niềm tin lạc mất, tự nói sẽ không cần
Mà đến đêm lại nhớ thêm trăm lần
Cây tìm gió nhờ đưa tổn thương lên trời
Để mây cất đi đớn đau này, không để ai thấy
Mà mưa lại đến, lại mang ký ức quay về
Sao đời chẳng thương anh thế
Tự nhiên cay mắt, trái tim vội thắt
Chẳng thể tìm thấy câu trả lời
Sao đôi tay anh, em lại nỡ đánh rơi
Chẳng còn ánh sáng của những ngày tháng
Thấy em cười đã quá xa vời
Chọn rời xa anh chắc đang hạnh phúc với ai kia rồi
Con đường anh thường đi bỗng xa lạ
Vì những thói quen bây giờ đã bỏ lại đôi ta
Hàng cây bạc lá chỉ bởi nhớ em thôi mà
Không còn những khi đón đưa về nhà
Phải tập quên dần thôi chắc cũng đủ rồi
Dù sao chúng ta đã trải qua những ngày đen tối
Vì ta từng yêu từng thương cớ nhưng sai người
Chỉ là chẳng thể mãi bên đời
Tự nhiên cay mắt, trái tim vội thắt
Chẳng thể tìm thấy câu trả lời
Sao đôi tay anh, em lại nỡ đánh rơi
Chẳng còn ánh sáng của những ngày tháng
Thấy em cười đã quá xa vời
Chọn rời xa anh chắc đang hạnh phúc với ai kia rồi
Nhìn e hạnh phúc chắc cũng là lúc
Anh đã tìm thấy câu trả lời
Anh ta xứng đáng với hạnh phúc anh đánh rơi
Cầm tay nhau nhé
Giữ thật chặt nhé
Cố để đừng giống ta bây giờ
Chỉ mong em vẫn nhớ
Những ngày tháng ngỡ không phai mờ
Mau sáng, vội tắt
Anh biết anh thật tội
Ngày anh mất em đây rồi