Nàng làm anh thấy bối rối như ban đầu
Từng dòng cảm xúc biết giấu đi đâu
Chỉ là đôi mắt ấy khiến anh quên sầu
Chẳng thể đào thoát khỏi tim anh được đầu
Chỉ một giây phút liếc tới khi em cười
Lạc vào cơn mơ như mới đôi mươi
Ơ hay sao mình lại biết nhau
Anh không ngại phải thân thiết đâu
Những bối rối anh mang trong lòng
Rất khó nói con tim căng phồng
Anh đã nghĩ tới cuộc hẹn về sau
Suy tư hết đêm thâu
Phiêu cho em giai điệu viết tiếp trăm bài tình ca
Con tim bảo anh sắp thương
Một tình yêu không thể nhìn qua mắt thường
Anh không ngại var sát thương
Khi họ vây quanh em như tắc đường
Giọng nàng ở đâu đây
Ngọt ngào vị dâu tây
Nàng làm anh thấy bối rối như ban đầu
Từng dòng cảm xúc biết giấu đi đâu
Chỉ là đôi mắt ấy khiến anh quên sầu
Chẳng thể đào thoát khỏi tim anh được đầu
Chỉ một giây phút liếc tới khi em cười
Lạc vào cơn mơ như mới đôi mươi
Anh sợ có người rước em đi
Lem giọt buồn lên mi
Anh chẳng biết phải ước thêm gì
Khi có em baby
Anh chẳng muốn phải thêm mong chờ
Chỉ một mình bơ vơ
Thà rằng cứ nói
Thay vì nhiều lần bối rối xong lại thôi
Để rồi mỗi tối
Anh ngồi trao đi câu yêu còn ngại môi
Nàng là bóng nắng bên thềm
Đừng biến mất khi màn đêm, để lại mỗi anh
Nàng làm anh thấy bối rối như ban đầu
Từng dòng cảm xúc biết giấu đi đâu
Chỉ là đôi mắt ấy khiến anh quên sầu
Chẳng thể đào thoát khỏi tim anh được đầu
Chỉ một giây phút liếc tới khi em cười
Lạc vào cơn mơ như mới đôi mươi