Mây xám che trời nắng ở đâu
Ánh mắt ướt buồn con tim lại sầu
Thiếu em
Hải đăng chẳng còn sáng trong đêm
Anh ước chi mình cố gắng thêm
Chăm sóc bên cạnh em khi mỏi mệt
Đã muộn phải không?
Cảm giác ấy đến từ mùa đông.
Nếu một ngày em đi khuất xa anh,
Phải chăng em sẽ thấy nhớ anh
Anh đã tự hỏi thật lòng
Tự mang nước mắt vào trong.
Là khi có em trong tay nhưng chẳng còn,
Tại anh cứ vô tâm tư lối mòn.
Người anh yêu luôn hết lòng..
Yêu trọn kiếp trọn đời sánh ngang trời mây.
Đôi khi biết anh tự mình đánh mất em
Tự mình mang con tim đơn đau này.
Chẳng còn em ở đây
Như cá nhưng chẳng còn vây..