Đã từng rất yêu hết mực nuông chiều vẫn không thuộc về nhau
Tình như hoa tàn lòng thêm hoang mang
Bao ước mơ dở dang?
Liệu mai sau còn gặp lại nhau không?
Chẳng thế nào biết trước được đâu
Phải chăng hết duyên sẽ cứ thế mà đi
Dù đôi lần nghĩ suy..
(Dù níu giữ, ích gì)
CHORUS:
Cảm ơn vì đã không đi cùng nhau
Mình càng cố chấp tim sẽ càng đau
Chẳng còn được giống như lúc đầu
N cần lắng lo., thế nên chẳng dài lâu
Cảm ơn vì đã kết thúc tại đây
Để lại hồi ức tan theo trời mây
Thời gian kia cứ trôi vô tình., ôm một bóng hình
Tự hứa sẽ thương bản thân mình
Verse2:
Nếu vun vén hơn không giận không hờn Có chắc sẽ vì nhau?
Tận tâm đến đâu lòng không mưu cầu vẫn chẳng thế dài lâu