Làn da cháy nắng, vài còng nhấp nhô
Cuống đôi chân, ông đạp qua bao phố phường
Giọt mồ hôi rơi, cho con lớn khôn
Bữa cơm no, chiếc áo mới đến trường
Đứa con nào đâu thèm nghĩ suy
Ngày qua chỉ trách cha cơ hàn
Nó luôn mong ước như chúng bạn
Và cha của nó không là ông
Thời gian cứ thế vô tình lướt qua
Đứa con nay lại làm cha như bao người
Chợt trong ký ức, bóng người cha già
Gánh cho con bao năm tháng nhọc nhằn
Dáng cha giờ đây đã khuất xa
Còn chăng là ký ức nhạt nhòa
Nỗi đau từng đêm giày xéo con
Chỉ mong được thứ tha một lần
Dáng cha giờ đây đã khuất xa
Còn chăng là ký ức nhạt nhòa
Ước mong một ngày trời nắng hồng
Tuổi thơ về với bóng hình cha
Cha luôn muốn con trờ thành một con người khác
Và một ngày nào đó giòi hơn cha
Gánh nặng cha luôn gánh vác
Đến giờ vẫn chả khác mặc dù tuổi già đã hằn trên da
Bao nhiêu ước mơ đẹp cha đều dành cho con
Nên con ghét sự bộc phát khi còn lon ton
Khi càng lớn thì nỗi lo cha càng lo hơn
Cha chiến đấu với cuộc đời để con khôn lớn
Cha vẫn im lặng để mình cô đơn
Chẳng than chẳng trách người đời vô ơn
Bức tranh cuộc đời con được tô son
Vì những điều cha răn dạy khiến con to lớn
Con cũng như bao đứa ngỗ nghịch khác
Cũng từng làm đau lòng mẹ cha
Bất hiếu thay đến khi con nhận ra thì cha yêu cha đã già