Mặt trời đẹp cũng sẽ đến lúc đổ mưa
Sống cuộc đời phải có khổ sướng nhục vinh
Chẳng gì tồn tại không phôi phai
Bởi vì mình đâu chỉ sống 1 ngày
Và rồi ngày dài cứ thế lại trôi
Những thước phim buồn vẫn cứ thế quay cuồng
Những gì còn lại khi mình mất đi
Cũng chỉ lệ ước mi
– Ngày sinh ra vốn dĩ ta cũng đâu có chi
Thì sao phải tiết nuối khi nằm đời tâm tối
Luật nhân gian được mất thế thôi
Số kiếp sẽ luân hồi
Lòng ân năng sám hối cho nhũng chuyện đã qua
Tàn cơn mơ tỉnh giấc giật mình ta mới thấu
Đời bao lâu sớm nở tối tàn quy luật là đến đi