Ngày mới lại tới, một ngày nữa trôi qua rồi
Cảm giác ấy cứ lớn thêm, mỗi đêm anh lại bối rối
Tình yêu này tôn thờ anh giống như kẻ khờ
Cứ mong chờ, cứ ngẩn ngơ, trong mộng mơ
Vệt nắng chợt tắt, là khi bão giông kéo về
Xua mây mù, xua cả đi những kỉ niệm em từng thề hứa
Vì gió ở thấp gặp mây ở trên cao vời
Thì làm sao hợp xứng nên đôi em ơi..
Gió tầng nào gặp mây tầng ấy, anh chẳng phải người em muốn thấy
Bởi vô ý hay cố tình duyên phận ta kết se cùng nhau
Để giờ đây con tim nhủ máu, khi tình yêu cũng đã phai màu
Dù hoa hay là lá cũng phải úa nhàu
Có hai người hai thân phận khác, ai nặng lòng và ai hèn sang?
Người ở trên người phía dưới biết khi nào mới hòa hợp
Anh là gió, em là mây mà mây ấy đâu phải của mình
Mây của ai, em của ai em về về bên ấy