Anh từng nghĩ tình yêu, chỉ là anh và em, chỉ có hai người mà thôi
Anh từng nghĩ mình đã yêu và đã được yêu nhất đời.
Rồi người ta và em tìm về với nhau
À thì ra mình chỉ là người đứng sau
Hạnh phúc mà em phân vân bấy lâu
Rồi cứ thế, cứ mãi như kẻ qua đường
Lặng lẽ đứng đó với bao tổn thương
Nhìn người ta bao dung cho nhau, thứ tha nhau
Còn mình ai cần đâu
Rồi cứ thế, cứ mãi như kẻ qua đường
Được có kí ức, mãi không được thương
Được gọi tên nhưng không bao giờ được hẹn ước
Không tư cách để giận hờn
Giữa anh với anh ấy,
Ngốc nghếch lắm cũng thấy em đã yêu ai nhiều hơn
Nên giờ biết làm sao,
Tiếp tục là chuyện không thể nào
Công bằng đâu dành cho một người thế vai.
Đừng mong vào lựa chọn của ai
Anh biết mình giờ làm gì cũng sai
Đành cứ thế, cứ mãi như kẻ qua đường
Lặng lẽ sống tiếp với bao tổn thương
Dù người đến lúc trước đó chính là em
Giờ rời đi cũng là em
Rồi cứ thế, cứ mãi như kẻ qua đường
Được có kí ức, mãi không được thương
Được gọi tên nhưng không bao giờ được hẹn ước
Không tư cách để giận hờn
Rồi cứ thế, cứ mãi như kẻ qua đường
Lặng lẽ đứng đó với bao tổn thương
Nhìn người ta bao dung cho nhau, thứ tha nhau
Bỏ lại trong cô đơn ta một mình ngược hướng!
Rồi cứ thế, cứ mãi như kẻ qua đường
Được có kí ức, mãi không được thương
Được gọi tên nhưng không bao giờ được hẹn ước
Không tư cách để giận hờn