Muốn để lại cho em một trang giấy
Trong đó sẽ kể em nghe sự đau buồn
Giọt nước mắt và tâm tình tận sâu
Trong tim khi phải xa rời em.
Và rồi ký ức bỗng hóa thành bi cục.
Muốn hóa giọt lệ thành mật ngọt lắm,
Khi ấy đôi ta như bao đứa trẻ,
Thiệt ngây ngô và không sầu không đau.
Gom hết yêu thương cho vào tim.
Ai ngờ tình lỡ theo gió mà bay đi.
ĐK
Muốn quên em nhưng lòng chợt nhận ra
Yêu em như vết tích đậm sâu nhất.
Chân trời xa không ngăn được nỗi nhớ
Mượn ít men say để lãng quên.
Ham mới nới cũ, chỉ thêm đau.
Muốn quên em nhưng lòng chợt nhận ra.
Yêu em như lời nguyền đậm sâu nhất.
Chuyện tình ta như khu rừng rộng lớn
Đã khiến hai ta lạc lối nhau.
Khắc lên người chữ “Yêu” tặng cho em.