10 lượt xem

Lời Bài Hát Khách Không Mời – Hoàng Duyên

Verse 1:

Vào năm 16 tôi đã gặp cậu

Chàng trai có đôi mắt nâu

Người giấu sâu bao tâm sự

Đằng sau ánh mắt u sầu

Lần đầu chạm tay nhau

Trái tim tôi đã rung động

Hình như tôi đã biết yêu rồi

Đúng không?

Rồi năm 18 cùng nhau trưởng thành

Cùng nhau vượt qua khó khăn

Cùng ngước nhìn lên bầu trời

Hứa sẽ bên nhau trọn đời

Và chúng ta, bây giờ chúng ta

Cũng chỉ là thước phim thời thanh xuân

Chorus:

Chỉ là ngang đời nhau như thể

Khách không mời mà đến

Còn cậu chính là thời niên thiếu

Khiến cho đời tôi biết yêu

Dạy tôi biêt cách tương tư một người là như thế nào

Thầm thương nhớ một người là như thế nào.

Tình yêu tôi dành cho cậu ấy

Chẳng bao giờ thay đổi

Chỉ là có vài lời chưa nói

Nên là tình ta thế thôi

Nhìn lại năm tháng qua

Đã yên bình nhưng vẫn xót xa

Tình yêu ngỡ chỉ đẹp khi vẫn dở dang

Tạm biệt thanh xuân.

Verse 2:

Vài năm trôi qua,

Vài cuộc tình đậm nhưng không xa

Yêu ai cũng để dành một bóng người

Dặn thôi quên đi nhưng người nằm chật trong tim tôi

Và chẳng còn cách nào để lấy ra

Rất tiếc tôi đã sai, cậu đã thuộc về ai

Có lẽ tôi phải chúc mừng người hạnh phúc

Dừng lại thế thôi, mỉm cười và bước đi

20 năm quá đủ rồi..

Coda:

Người đang đứng đây, rất gần mà chẳng thể với tay

Vòng xoay sẽ quay, trở về lại nơi ta bắt đầu

Chẳng phải nơi này,

Chẳng phải nơi này,

Kết thúc bài học này ta sẽ đến nơi

Hẹn gặp lại nhau..