Mùa đông như vây kín kỷ niệm của đôi mình
Lúc đã xa vắng nhau
Dường như em quên lối quay về
Dẫu nghe lòng còn đó bao thiết tha
Nghe thời gian trôi đi lặng thầm trên môi
Với những nỗi xót xa giăng ngang đời
Người đành cho ta mật ngọt phôi pha
Dĩ vãng sẽ mãi không phai nhòa
Khi đôi tim yêu luôn khát khao sẽ hoài nhịp hoan ca
Lời tình si ta viết trao người
Đã bao lần với nỗi đau dấu yêu
Dòng đời chia muôn lối ta còn
Mãi đi tìm liều thuốc cho trái tim
Nghe thời gian trôi đi lặng thầm trên môi
Với những nỗi xót xa giăng ngang đời
Ngàn ngày trôi qua ngậm ngùi chia xa
Nuối tiếc mãi giấc mơ ban đầu
Riêng con tim yêu hãy cố quên
Có khi trọn đời chỉ còn lại niềm mơ ước
Giọt sầu nào vỡ nát trong tim.. mau
Người vỗ giấc bao đêm
Ngậm ngùi cõi mơ nghe như trơi vơi
Khi bao yêu đương úa màu
Em đi mang theo vầng trăng thuở nào
Để bầu trời hoài nhớ thương
Chỉ còn hoang vắng
Cuộc tình là trái đắng không tên,
Con thuyền lướt sóng lênh đênh
Tìm hoài bến mơ trong đêm khơi xa
Mang theo bao nhiêu khát vọng
Em đi mang theo vầng trăng thưở nào
Để bầu trời hoài thương nhớ
Em mang con tim anh về đâu.
Biết em còn mơ thật xa vời
Dù chưa vội quên tình anh vì em còn đam mê nhiều
Một mình em bước đi trong đêm
Vội vàng chi những bước chân lẻ loi