Mẹ Thiên nhiên ơi! Xin đừng đến!
Gieo bao tang thương cho người dân Việt hiền hòa!
Từ bao đời lam lũ cần lao
Để có được cuộc sống an vui!
Mẹ Thiên nhiên ơi! Xin đừng đem bão tố cuồng phong!
Quê hương tôi trắng xóa một màu tang.
Người dân tôi khốn khó lầm than
Lũ dâng cao cuốn trôi đi xóm làng!
Nhìn phố phường nay đổ nát hoang tàn!
Đàn trẻ thơ trong bóng đêm khóc vang gọi Mẹ!
Vợ tìm chồng trên biển nước mênh mông!
Cửa nát nhà tan, dân lành cơ hàn
Ôi nghẹn ngào, nói không thành lời!
Gửi ngàn mến thương về nơi phương Bắc!
Dù nghèo hay sang, ta hãy cùng nhau chia sớt niềm đau cho trọn tình người.
Máu chảy ruột mềm xin nhớ đừng quên
Vòng tay đầy sưởi ấm yêu thương!
“LỜI NGUYỆN CẦU” tôi gửi đến muôn dân
Những người tôi chưa một lần biết mặt
Nhưng tim tôi chan chứa trọn ân tình
Bởi da vàng dòng máu thắm Việt Nam!