YAMIX:
Cách 1 con sông ngày nào còn qua dễ lắm
Sương nắng trên vai gập ghềnh anh còn không sợ
Ấy mà thời gian vội trôi, ai cũng lỡ lớn
Nặng hiếu quặn tình nhạt nhòa 2 chữ “đôi mình”
Đêm nghe bài “Thương Con Chốt Sang Sông”
Thay người ôm ấp những cơn mộng
Xiềng xích giam năm dài tháng rộng
Nhưng qua đêm nay ngày mai em xuất giá theo chồng
Người nói “2 tiếng làm dâu nặng lắm”
ĐK:
Và.. ngày.. xe.. hoa người ta cũng đã đến nhà người
Mà giờ anh còn ngồi dưới sông không dám qua
Cầm thật là chắc trên tay tấm thiệp hồng
Ngắt bao cánh bông lục bình mới có đủ dũng khí sang sông
Người đợi một tí đám cưới của em anh hứa sẽ tham dự
Chỉ có điều những hàng nước mắt phải cất.. vào đâu?
Nhấp ly sầu, ngàn lần, chỉ có say
Làm gì có thể để tôi quên đi một ai?
SKYLER:
Chợt thấy tấm thiệp mời ỡ ngay bàn
Chắc là anh đang nằm mơ giữa ban ngày
Hoang mang như có ngọn lữa đốt cháy lòng
Người con gái mà tôi thương đã sắp đi lấy chồng
Giờ thì em đã có bờ vai, khó mờ phai, mình không thễ có được nhau
Sao tôi còn đứng đó chờ ai, thỡ dài, không phãi mình nhu nhược đâu
Rối như cái tỗ chim
Nhức nhói ỡ cái chỗ tim
Ai cũng muốn có được công danh cã
Mất em không phãi vì không tốt, mà là vì cái gia cãnh
Đêm thâu còn đấy, khi mà nỗi đau nơi đây còn thấu
Vẫn nơi ấy kĩ niệm xưa mà người giờ đâu còn thấy
Anh sẽ đến đễ chúc phúc, như là 1 chút lòng thành
Mong người đó vẫn yêu em sau cái lúc thành chồng
Ngày mà em đẹp nhất, trong bộ váy cưới tinh khôi
Nỗi buồn này tôi đem cất, đễ em không cười khinh tôi
YAMIX:
Đêm nghe bài “Thương Con Chốt Sang Sông”
Thay người ôm ấp những cơn mộng
Xiềng xích giam năm dài tháng rộng
Nhưng qua đêm nay ngày mai em xuất giá theo chồng
Người nói “2 tiếng làm dâu nặng lắm”
Và.. ngày.. xe.. hoa người ta cũng đã đến nhà người
Mà giờ anh còn ngồi dưới sông không dám qua
Cầm thật là chắc trên tay tấm thiệp hồng
Ngắt bao cánh bông lục bình mới có đủ dũng khí sang sông
Người đợi một tí đám cưới của em anh hứa sẽ tham dự
Chỉ có điều những hàng nước mắt phải cất.. vào đâu?
Nhấp ly sầu, ngàn lần, chỉ có say
Làm gì có thể để tôi quên đi một ai?
JOMBIE:
Thằng bạn anh buồn mà nhìn con mắt nó là hiểu
Cho dù ngông cuồng nhưng sống tình cảm không hề thiếu
Cha mẹ thì để hiếu, còn em nó cần là để yêu
Mọi thứ đều dễ chịu, nó đã nhẫn nhịn đủ các kiểu
Trong khi mày Tân à mâm quà mang lại xong rồi
Mà có nghĩa lý gì khi mày đã mất người trong đời
Đâu ai có thể ngẫm, chuyện của mình là mình
Đúng là cái tình là tình, lúc cần phải tỉnh là tỉnh
Giờ phải xử lý để cho cái trí mình lên
Kỉ vật thì giữ kĩ nhưng mà vứt bỏ thì nên
Cuộc đời là của mày đâu ai muốn đến là đến
Để rồi con lại cái gì giờ chỉ có mày và đêm
Thôi thì mình cố ở trên con đường dài bất tận
Chuyện cũng đã xảy ra cho nên mình cần phải chấp nhận
Hãy như một lãng khách đi qua nhiều thứ và bất cần
Cuộc đời là trải nghiệm vết sẹo ngày nào sẽ mất dần
YAMIX:
Và.. ngày.. xe.. hoa người ta cũng đã đến nhà
Mà giờ anh còn ngồi dưới sông không dám qua
Cầm thật là chắc trên tay tấm thiệp hồng
Ngắt bao cánh bông lục bình mới có đủ dũng khí sang sông
Người đợi một tí đám cưới của em anh hứa sẽ tham dự
Chỉ có điều những hàng nước mắt phải cất.. vào đâu?
Nhấp ly sầu, ngàn lần, chỉ có say
Làm gì có thể để tôi quên đi được em?