Thương người ta nhớ thương phải người trời
Tự ngã vào kiếp ta chơi vơi
Một đêm trắng với lo toan, lo nghỉ
Là cả ngày dài với những lời thị phi
Si tình thầm thương trộm nhớ
Không mắc cỡ ở cửa chùa lẳng lơ
Bóng hình người thương còn đó
Phật ý làng thì ái tình chẳng mơ
Chàng cứ thờ ơ với ý em, không đùa
Chàng chê bề thế gấm hoa và nhung lụa
Ruộng lúa bạt ngàn trải dài thì cũng thua
Trái tim thiếu nữ chỉ muốn được tỏ bày
Chân thành, chân thật lấp cả một giỏ đầy
Ngày nhớ đêm mong cớ sao lại bỏ chạy
Em chỉ muốn được yêu được thương
Nhưng lời thương chàng từ khước
Vấn vương chàng chứ màng đến ai
Nhưng quái cho nàng cả làng thấy sai
Em chỉ muốn được yêu được thương
Nhưng càng nương chàng c
Àng bướng
Tâm hướng chàng chứ màng đến ai