251 lượt xem

Lời Bài Hát Nặng Lòng Tương Tư – Nguyễn Đình Long

Ver:

Dòng sông quê nay đón đưa người về

Ai đứng trông trên bờ đê

Trời mênh mông như nỗi đau trong lòng

Đọng lại bao kỷ niệm xưa

Về với con nước ân tình

Với năm tháng quên mình đói

Đã khắc sâu vào

Hình ảnh cô gái năm nào

Có đôi mắt u sầu

Muốn bước khỏi nơi đây

Dk:

Ôm bao nhiêu mông hường em đi, trời cứ mưa

Ôm bao nhiêu mộng hường khi xưa Đời em khổ

Biết chắc không thể thay đổi điều được gì

Khi em ở lại miền quê

Phương xa làm gì cũng đâu dám chê

Thương cho em người con gái ấy

Ngày tháng qua, em bon chen dòng người bôn ba

Tìm cơ hội

Có mấy ai rời đi sẽ quay trở về

Nơi từng dãi nắng dầm mưa

Sao trong lòng người đâu quên trốn xưa.

Chuyển:

Chờ nơi ấy có ai về trên chuyến xe

Đò đưa em khuất xa dần xa chốn đây

Dòng lưu bút luyến lưu người chưa muốn trao

Gửi cho em tháng năm vội quên mất nhau

Rap:

Chạnh lòng mà thương cô

Người con gái từng gọi là ngây ngô

Cớ sao giờ đây níu đôi bàn tay

Gió đưa nhẹ lay nhành cây thay lá

Nặng lòng mà tương tư làm chi thất vọng

Nhận lại đau thương vấn vương

Biệt ly nhớ thương người đi để làm gì?

Tiếp:

Đàn ai ngân nga tình tang

Bình binh đang lên ngày sang

Vì sau cơn mưa trời quang

Nên lòng bâng khuâng chói chang

Nhiều năm trôi qua thật nhanh

Miền quê thay da thật nhanh

Nồng sau hương hoa dịu thanh

Ngỡ ngàng liêu xiêu mái tranh

Về với con nước ân tình

Với năm tháng quên mình đói

Đã khắc sâu vào

Hình ảnh cô gái năm nào

Có đôi mắt u sầu

Muốn bước khỏi nơi đây

Dk:

Ôm bao nhiêu mông hường em đi, trời cứ mưa

Ôm bao nhiêu mộng hường khi xưa

Đời em khổ

Biết chắc không thể thay đổi điều được gì

Khi em ở lại miền quê

Phương xa làm gì cũng đâu dám chê

Thương cho em người con gái ấy

Ngày tháng qua, em bon chen dòng người bôn ba

Tìm cơ hội

Có mấy ai rời đi sẽ quay trở về

Nơi từng dãi nắng dầm mưa

Sao trong lòng người đâu quên trốn xưa.

Chuyển cuối:

Gió cuốn lấy vài lời em quên khi ấy

Bất giác nở nụ cười sai năm tháng qua

Tiếng nấc khóc nghẹn ngào thương thân em đấy

Nữa đời người đi xa

Dk:

Ôm bao nhiêu mông hường em đi, trời cứ mưa

Ôm bao nhiêu mộng hường khi xưa

Đời em khổ

Biết chắc không thể thay đổi điều được gì

Khi em ở lại miền quê

Phương xa làm gì cũng đâu dám chê

Thương cho em người con gái ấy

Ngày tháng qua, em bon chen dòng người bôn ba

Tìm cơ hội

Có mấy ai rời đi sẽ quay trở về

Nơi từng dãi nắng dầm mưa

Sao trong lòng người đâu quên chốn xưa