Còn ghi tạc trên đốt tre già
Nhiều thăng trầm lịch sử đã qua
Và lũy tre xanh, vỗ về giấc ngọt lành
Tre vươn mình nơi đất khô cằn
Người mỉm cười đi qua khó khăn
(À á a à)
Kề sát vai nhau
Đưa con rồng đi ra thế giới
Nói “xin chào”, đến thăm Việt Nam tôi
Một cái nắm tay nối liền Bắc Nam
Mũi Cà Mau dài đến Lũng Cú
Ai có nhớ tiếng ru của mẹ năm xưa mong ngày đàn con khôn lớn
Phù Đổng đưa ngọn tre lên trang thơ
Việt Nam ta ngàn năm rực rỡ
Người mang tên đất nước đi xa
Gửi nụ cười vẻ vang về nhà
Cơn gió cuốn thời gian bay la đà
Người sinh ra và người từ giã
Tre vươn mình nơi đất khô cằn
Người mỉm cười đi qua khó khăn
(À á a à)
Kề sát vai nhau
Đưa con rồng đi ra thế giới
Nói “xin chào”, đến thăm Việt Nam tôi
Một cái nắm tay nối liền Bắc Nam
Mũi Cà Mau dài đến Lũng Cú
Ai có nhớ tiếng ru của mẹ năm xưa mong ngày đàn con khôn lớn
Phù Đổng đưa ngọn tre lên trang thơ
Việt Nam ta ngàn năm rực rỡ
Người mang tên đất nước đi xa
Gửi nụ cười vẻ vang về nhà
Cơn gió cuốn thời gian bay la đà
Người sinh ra và người từ giã
Từ trong tre một búp măng non dại
Chờ mai sau vẽ tiếp tương lai
(C’mon)
Nhịp từng nhịp ta đi về đâu, leggo
Lambo life không phiêu bằng trên lưng trâu
Mặt trời tròn xoe như vòng khuấy ly cà phê nâu
Oh, things’ve been hard and we’ve been going through
And there’s nothing that the Viet can’t do
With the spirit, here we go!
Ngầu thì 3 ngày Sơn Đòong
Giàu thì du thuyền Hạ Long
Sài Gòn yên bình thì ngồi bên em
Trà đào bên lề nhịp chân như beatb õ, đề nghị phở bò được thêm vào triết học
Vì chưa cần ăn vào đã ở mãi bên trong
Bóng tre nơi quê hương, mang bao khí phách, hy sinh, yêu thương
Nuôi búp măng non xây bao đam mê, ước mơ
From the bottom now we’re here, proud but humble, that’t how we feel!
Trive and prosper, that’s how we deal!
(Never give up, that’s how we deal)
Nhiều thăng trầm lịch sử đã qua còn ghi lại trên đốt tre già đang ấp ủ nâng niu búp măng non dại
Trên đất khô cằn tre tiếp tục vươn vai ươm màu xanh tươi vỗ về giấc ngủ
Cùng nhau vượt qua bao gian khổ khó khăn bằng điệu ru hời của mẹ
Ơi – Tiếng ru êm ả ngàn đời, giọng vang nồng ấm đất trời Việt Nam
Phù Đổng đưa ngọn tre lên trang thơ
Việt Nam ta ngàn năm rực rỡ
Người mang tên đất nước đi ra
Gửi nụ cười vẻ vang về nhà
Cơn gió cuốn thời gian bay la đà
Người sinh ra và người từ giã
Từ trong tre một búp măng non dại
Chờ mai sau vẽ tiếp tương lai Từ trong tre một búp măng non dại
Chờ mai sau vẽ tiếp tương lai..