Mẹ ơi con nước lên, sáng mai phải chạy ra sông
Mẹ ơi con nước lên, hái bông điên điển đơm vàng
Mẹ ơi con nước lên, đàn cá rô theo nước tràn về
Nghe kẽo kẹt đong đưa, qua cầu tre lắc lư
Mẹ tôi bán rau thơm.. từng gánh rau nặng vai
Mẹ ơi đêm đã khuya, sáng mai vẫn còn bôn ba
Mẹ ơi đêm đã khuya, tiếng ru trăn trở bao ngày
Mẹ ơi đêm đã khuya, nhìn Tép con khôn lớn Mẹ vui
Cây chuối già liêu xiêu, thân Mẹ tôi khẳng khiu
Lòng thương mái tranh xưa, nhớ quê còn bao nỗi buồn
Thương sao thương Mẹ tôi, nắng mưa mưa nắng oằn vai
Cầu tre xưa lắc lư, trơn trợt sao Mẹ tôi đi
Đôi mắt mỏi mòn trông, Tép con chưa thấy về?
Nơi quê xa Mẹ ơi, gánh rau nuôi lớn đời con
Lời ru xưa thiết tha, nhọc nhằn sau rặng tre xanh
Đêm nay, chắc còn thao thức
Mùa nước lên, điên điển ra bông
Gánh rau nào, đang đầy đôi vai
Đếm sao được, ơn Mẹ nuôi con
Đố ai.. đếm được lá rừng
Đố ai.. đếm được mấy tầng trời cao
Thương Mẹ quê ơi.. Tép con gọi Mẹ
Mẹ là quê hương.. thương Mẹ đơn côi
(Mẹ là quê hương.. thương Mẹ đơn côi)