Mưa đã rơi đâu đó dù mây chưa vẽ màu xám
Những đứa trẻ mạo phạm đi trên con thuyền vừa chạm nhẹ vào trạm
Thuyền trưởng trăn trở về vài điều như một người từ mặt trăng trở về
Ông đi thẳng lên ngọn đồi đã xây một căn ở kế
Lần về hướng tây, theo con đường này
Băng qua vườn cây mọc như bức tường dày
Sau tất cả chuyện đó, khiến ông ta điên quá
Mọi thứ đã ở lại cùng tiếng ca tiên cá
Đánh dấu thêm một danh vọng và vẻ vang
Ông về lại nơi xem con trăng qua tháng
Nơi ông bước đến là cái thư viện ở nghĩa trang
Chứa nhiều vàng nhất vì im lặng là vàng
Đây từng là nơi mưa xuống cùng nhau tránh
Ông là một cậu bé đứng xem mẹ nấu canh
Lớn lên từ vùng quê với nấm mèo và đậu nành
Thách thức những tay đấm nghèo cậu đánh
Một hôm ngư dân ra khơi giăng lưới
Biển chỉ còn rác và không có thức ăn tươi
Như một căn bệnh đang sinh sản vô tính
Khám phá thế giới muôn vàn ngộ nghĩnh
Bỏ qua khung cảnh hoang tàn vô minh
Thấy được thời gian khang trang cổ kính
Như là đứa trẻ lạc trong những kì quan vô định
Và thằng nhóc ngày đó thích khám phá
Học được bao điều hay khi tham gia
Có đôi lúc vài lần đi quanh năm châu
Có đôi khi nằm dưới gầm cầu
Trồng cây như là chống cháy
Để mà nghe gà trống gáy
Mai này xem được đàn ong bay
Yên bình trong tay thêm hoài không đầy
Rừng cây là ngôi nhà cứng cáp
Như là trao cho người xứng đáng
Cho bài ca loài chim được ngân vang
Mang mùa xuân sang theo cùng rương vàng
Ngợi ca hay là phỉ báng
Đều bị trôi vào dĩ vãng
Đang được đưa về miền miên man
Khai tiệc liên hoan xa tận thiên đàng
Những tán lá xanh lung lay chờ thu
Với chiếc la bàn cạnh cây cờ cũ
Có được kiến thức cho cuộc sống bây giờ dù
Không còn câu truyện mẹ ru trước giờ ngủ
Bà là một người thường hay nói về cây cối
Rừng là nơi cho chim muôn bay tới
Trăng soi sáng cho đại dương khi đã tối
“Không cần phải có những chuyến săn cá voi”
Bước ra thế giới từ bên trong người đàn bà
Quan sát mọi thứ từ bên hông cảng cá
Luôn có bản giá cho những thứ được mang ra
Sau chuyến đi xa là biết bao nhiêu hàng hóa
Mang theo trang sách mục rách nay đã mờ
Viết dang dở như là cách của nhà thơ
Phải đi tìm mọi ngõ ngách để mà nhớ
Bài học suốt cuộc đời chắc chỉ là thở
Vàng như là nắng trên cánh đồng bỏ hoang
Những giá trị bên dưới thiên hà này có đáng
Bình minh buổi sáng của ngày hôm nay chưa ló dạng
Ai đó đã giấu mặt trời trong mỏ than
Thời gian hoàn toàn biến mất vào hư không
Những rung động đang đánh lên như trống
Không đột nhiên mà lạnh hay có thể tự nóng
Và đã kiến tạo nên điều kiện cho sự sống
Và thằng nhóc ngày đó thích khám phá
Học được bao điều hay khi tham gia
Có đôi lúc vài lần đi quanh năm châu
Có đôi khi nằm dưới gầm cầu
Trồng cây như là chống cháy
Để mà nghe gà trống gáy
Mai này xem được đàn ong bay
Yên bình trong tay thêm hoài không đầy
Rừng cây là ngôi nhà cứng cáp
Như là trao cho người xứng đáng
Cho bài ca loài chim được ngân vang
Mang mùa xuân sang theo cùng rương vàng
Ngợi ca hay là phỉ báng
Đều bị trôi vào dĩ vãng
Đang được đưa về miền miên man
Khai tiệc liên hoan xa tận thiên đàng