Tôi và anh từ làng quê lên đô thành
Tôi và anh thương nhau vì chung hoàn cảnh
Cùng nghèo khó bàn tay trắng ta tựa vào nhau
Nói mai sau có sang giàu vẫn là anh em
Theo thời gian bạn thành công tôi cũng huy hoàng
Nhưng lợi danh đã che mờ câu tình nghĩa
Ngày xưa đó bạn bôi xóa đâu còn nhớ đâu
Nhưng trong đầu tôi vẫn tưởng mình là anh em
Người anh em của tôi hôm qua ở đâu
Từng bên nhau đêm thâu chia cùng điếu thuốc
Nhớ bữa cơm thật giản đơn
Nhớ ly rượu chúng ta cạn
Hẹn ước mai tình anh em không đổi thay
Vậy mà nay chúng ta như hai người dưng
Buồn mênh mông duyên anh em đã kết thúc
Có lẽ tôi cả ngàn năm
Mới đi cùng nhau con thuyền
Những đồng tiền đốt cháy đi tình anh em