Tiết kiệm là sử dụng tiền bạc, của cải, vật liệu một cách đúng mức, không phí phạm dù đó là của Nhà nước, của tập thể hay của cá nhân. Bác Hồ, trong bài Thực hành tiết kiệm và chống tham ô, lãng phí, bệnh quan liêu năm 1962 có viết: Chúng ta phải tiết kiệm tiền của. Việc gì trước kia phải dùng nhiều người, nhiều thì giờ, phải tốn hai vạn đồng. Nay vì tiết kiệm được sức người và thời giờ, nguyên liệu cho nên chỉ tốn vạn đồng là đủ. Mỗi cá nhân chúng ta, nếu biết tiết kiệm thời gian, bố trí hợp lí công việc thì trong cung một thời gian có thể làm được nhiều việc hơn.
Tiết kiệm không có nghĩa là để dành, cất kín những tiền của dư thừa, chưa dùng đến mà ngược lại cần làm cho nó sinh sôi, nảy nở thêm. Chủ trương xóa đói giảm nghèo, dùng tiền công quỹ cho người lao động vay để phát triển sản xuất hiện nay chính là một việc thực hành tiết kiệm, làm tăng thêm của cải xã hội và cải thiện đời sống con người. Mỗi cá nhân, mỗi gia đình chúng ta biết chi tiêu hợp lí, không lãng phí tiền bạc, vật chất. Đó chính là tiết kiệm.
Chúng ta phải tiết kiệm, chống lãng phí vì ta xây dựng chủ nghĩa xã hội từ một nước nông nghiệp lạc hậu, công nghiệp chưa phát triển, lại bị hậu quả của chiến tranh tàn phá nặng nề. Chỉ có tiết kiệm để tích lũy thêm vốn, phát triển sản xuất mới mong đưa đất nước tiến lên được, mới cải thiện được đời sống nhân dân. Đối với mỗi cá nhân, tiết kiệm là sống không xa hoa đua đòi, lãng phí tiền của, thời gian vào những việc không cần thiết. Thực hành tiết kiệm là phải tiết kiệm trên mọi lĩnh vực như tiết kiệm tiền của, vật tư trong sản xuất, trong sinh hoạt, trong tiêu dùng của toàn xã hội cũng như của mỗi cá nhân; tiết kiệm thời gian, sử dụng thời gian hợp lí nhất, có kết quả tốt nhất chứ không phải làm việc hùng hục, vô tổ chức. Tiết kiệm phải đi đôi với việc tăng năng suất lao động, tăng số lượng sản phẩm theo khẩu hiệu: nhanh, nhiều, tốt, rẻ.
Chủ trương tiết kiệm của Nhà nước ta xuất phát từ lợi ích của đất nước, của mọi người dân. Vì vậy ai ai cũng phải nhận thức đúng và đầy đủ chủ trương ấy, phải thực hành tiết kiệm. Tất cả các cơ quan, đơn vị, nhà máy, xí nghiệp, tất cả mọi người, mọi tầng lớp nhân dân đều phải thực hành tiết kiệm.
Học sinh chúng ta là lứa tuổi chưa trực tiếp làm ra của cải vật chất cho gia đình, xã hội. Tuy nhiên, chúng ta vẫn có thể tiết kiệm thời gian, đồ dùng học tập, giữ gìn, bảo vệ tài sản công cộng, sử dụng tiền của cha mẹ cho vào những việc cần thiết và có ích. Mặt khác, chúng ta cần phải chăm chỉ học tập, lao động, giúp đỡ mọi công việc trong gia đình, làm những việc có ích như trồng cây, thu nhặt phế liệu, chăm bón hoa màu.
Bản thân em trước đây, tuy chưa phải là người lãng phí, không tiết kiệm, song do chưa nhận thức đầy đủ ý nghĩa của việc tiết kiệm nên nhiều lúc em còn để lãng phí thời giờ học tập, còn ham chơi, chưa thật chăm chỉ học tập và chưa giúp đỡ cha mẹ những công việc có thể làm được. Tiết kiệm là quốc sách của đất nước ta, tiết kiệm là điều vô cùng cần thiết cho cuộc sống của gia đình và mỗi con người chúng ta. Trong hoàn cảnh cuộc sống còn khó khăn hiện nay, tiết kiệm là điều cần và bắt buộc. Chẳng những thế, dù sau này đất nước chúng ta có giàu mạnh hơn, gia đình chúng ta có khá giả hơn, chúng ta vẫn phải tiết kiệm. Trên thế giới hiện nay, nhiều nước giàu mạnh như Nhật Bản, Pháp, Thụy Điển, Đài Loan… cũng chính là những nước thực hành chính sách tiết kiệm tối đa những gì có thể được trong xây dựng, phát triển và trong đời sống mỗi thành viên trong xã hội của họ.
Tiết kiệm cũng là cần kiệm, cần kiệm xây dựng nước nhà, cần kiệm trong cuộc sống hằng ngày là một bài học, một cách sống đúng đắn và cần thiết cho mỗi chúng ta.