Có những người lính đã nằm lại Trường Sơn mãi mãi. Anh ra đi khi tuổi mới đôi mươi, chưa biết vị đời, cả thanh xuân phơi phới anh cống hiến cho đất nước, cho mùa xuân nhân dân.
Người lính với tấm áo màu xanh, cái cười hiền lành, cà phê chưa uống, chưa một lần yêu, còn mê thả diều,… ấy vậy mà anh đã sớm thành ngọn lửa cho đồng đội mang theo. Sự hi sinh của anh thật anh dũng và hùng vĩ biết bao. Một ngày hoà bình đã đổi bằng chính sinh mạng của anh.
Ngày xuân ngọt lành đang theo anh về khắp nơi, dài bao thương nhớ về anh, Tổ Quốc ghi công anh, nhân dân mãi nhớ về anh, và em cũng vậy. Cảm ơn anh người lính Trường Sơn đã cho em mùa xuân tuyệt vời.